MS554 - Cây cam ngọt của tôi - Trâm

Thứ Sáu, 24/11/2023

Khi đọc “cây cam ngọt của tôi", nhiều người bạn của tôi bảo rằng họ đã khóc, khóc rất nhiều. Nhưng tôi không khóc. Phải chăng cảm xúc của tôi đã bị chai sạn sau ngần ấy năm nếm đủ dư vị thăng trầm?

Tôi đồng cảm với một cậu bé Zezé lém lỉnh, biết lo nghĩ nhưng ẩn đằng sau đó vẫn rất trẻ con. Zezé đáng yêu đến nỗi làm tôi bùi ngùi nhớ lại trò chơi giàu trí tưởng tượng ngày bé. Bỗng chợt đắng ngắt, xót xa với thế giới “tuổi thơ” qua màn hình phẳng bây giờ.

Tôi trân trọng người cha tận tụy của Zezé. Người đàn ông ấy luôn muốn chăm lo cho gia đình bằng cả tình thương. Nhưng nghiệt ngã thay, con người càng túng quẩn trong lúc vấp ngã, sa cơ, càng khó nhìn thấy tia sáng ngay trước mắt.

Tôi thương sự vun vén yếu ớt của mẹ Zezé. Hình ảnh Zezé đợi mẹ đi làm về sao giống tôi lúc nhỏ quá! Mẹ là chiếc bao tử sục sôi hy vọng, là cồn cào những nôn nao về thế giới xung quanh bao la.

Tôi nhìn thấy sự chăm chút, bảo bọc của chị Zezé. Một người chị gói ghém sự rực rỡ của tuổi xuân vừa chớm, thay ba mẹ chăm sóc đàn em như những người chị trước đây của tôi vậy.

Tôi cảm mến lòng trắc ẩn với “người bạn hơn tuổi” của Zezé, người giữ chiếc chìa khóa mở ra cánh cổng, để giúp người bạn nhỏ của mình nếm sự ngọt ngào của thế giới tươi đẹp. Tiếc thay tình bạn này có kết cục buồn.

Tôi ngưỡng mộ Zezé khi có một "người bạn” đặc biệt khác. Đó chính là cây cam ngọt. “Người bạn” sẵn sàng lắng nghe, được say sưa tâm sự, ôm ấp giấc mơ của mình. “Người bạn ấy” cùng Zezé lớn lên, chia sẻ buồn vui, và cậu bé trân trọng đến nỗi không điều gì có thể thay thế được.

Tôi mơ màng thứ ánh sáng huyễn hoặc của chuyến tàu. Ánh sáng ấy giúp Zezé thêm thu nhập để mua bao thuốc tặng cha sau khi cậu bé vỡ lẽ, là thắp lên niềm tin rực sáng long lanh.

Cái nghèo làm con người ta đau khổ đến cùng cực. Nhưng chính cái nghèo đó lại nảy mầm, ôm ấp giấc mơ của mỗi con người trở nên đẹp đẽ đến nghẹn ngào. Khi người ta mãi đắm chìm vào một điều đó mà không thể gọi rõ thành tên cảm xúc của chính mình. Đọc xong quyển sách mà tâm hồn còn lâng lâng mãi.

Bạn đã có “ người bạn “ đặc biệt nào giống như cây cam ngọt của Zezé chưa?
 

Viết bình luận