Review Sách: Chàng trai chuyển kiếp và Cô gái thiên tài 01 - Nora Kohigashi

Thứ Sáu, 15/09/2023

Chàng Trai Chuyển Kiếp và Cô Gái Thiên Tài là một bộ truyện kể về tiếng lòng của một đứa trẻ chẳng thể hiểu được giá trị cuộc sống của bản thân, không biết nên lựa chọn sống như thế nào, giống như được viết dành riêng cho tôi vậy.

“Mười tuổi thần đồng, mười lăm thiên tài, hai mươi người thường.”

Câu tục ngữ này chính là điểm xuất phát của câu chuyện, vốn dĩ được dùng để răn đe những đứa trẻ có năng khiếu từ nhỏ, không cho phép chúng trở nên tự mãn vì tài năng không mài giũa thì sớm muộn gì cũng sẽ lụi tàn. Nó áp dụng cho nữ chính Anya, một cô bé xuất chúng luôn đứng đầu ở lò luyện thi nên không thèm giao tiếp với ai thấp kém hơn mình, và cả nam chính Sieg, một kẻ 28 tuổi đầu thai với kiến thức ở kiếp trước nên đã vô tình cuỗm hết mọi phần thưởng đáng lý ra thuộc về Anya.

Bực bội một phần vì có người giỏi hơn mình, một phần vì mất đi món bánh kem chỉ thưởng cho trẻ đứng nhất trường, nên Anya đã quyết khiêu chiến với Sieg, ngày nào cô cũng kiên trì chờ đợi cậu để tranh đấu so tài qua những bài kiểm tra. Còn Sieg thì chỉ biết chấp nhận lời thách thức của một cô bé liều lĩnh đương đầu với kẻ sở hữu hơn chục tuổi kinh nghiệm. Không phải tại cậu có hứng thú bắt nạt trẻ con hay gì, chỉ là cậu hiểu rõ rằng tài năng của Anya là một thứ đặc biệt, khác với kẻ tầm thường giả mạo như cậu, và một khi đã phát huy rồi thì sẽ dễ dàng đánh bại cậu.

Chắc bất cứ ai mà đã từng nghĩ rằng mình giỏi giang, mình ở một cấp bậc khác so với những người xung quanh cũng sẽ hiểu được sự khắc nghiệt của câu tục ngữ trên. Bởi vì cái tài năng mà chúng ta sở hữu khi còn trẻ sẽ có thể biến mất bất cứ lúc nào một khi trưởng thành. Bởi vì, một khi đã ra trường đời, một khi thế giới quan chúng ta đã được mở rộng, số người có thể làm những điều chúng ta làm, mà còn làm tốt hơn nữa không chừng, là vô số kể. Đó là lúc chợt nhận ra: “Ồ, giá mà mình bỏ công sức vào việc mài giũa tài năng của mình.”

Nhưng thử nhìn lại vấn đề ở khía cạnh khác: Giả sử như khi còn trẻ, chúng ta thật sự nhận thức được tài năng bản thân cần tiến bộ hơn nữa, và bỏ hết công sức cho việc rèn luyện, lúc đó thì liệu chúng ta có thể sánh bước cùng với bao nhiêu thiên tài khác không? Câu trả lời còn tuỳ thuộc vào việc bản thân mình thực sự có tài hay không nữa. Nếu như bản thân nhận ra món quà mình được ban tặng là gì thì người khác tất nhiên cũng làm được điều đó thôi. Không chừng tài năng mà người đó nhận được lại còn tốt hơn mình. Cho dù mình và người đó có chung một điểm xuất phát, đi chung một con đường, thì kết cuộc vẫn là mình bị bỏ lại. Kể cả khi dành hết một năm, một đời học sinh, hay nguyên cuộc đời mình, và đến kiếp sau nữa, mình sẽ không bao giờ đuổi kịp người ấy. Đó chính là mặt đáng sợ của tài năng.

Với kinh nghiệm rút ra từ 28 tuổi đời của kiếp trước, Sieg đã quá hiểu rõ sự thật hiện thực cay đắng này. Cậu biết tài năng của mình và Anya quá chênh nhau, nhưng vẫn cố gắng tranh đua với cô ấy mặc dù dự đoán trước được kết quả hiển nhiên. Cuối cùng, khi vết nứt giữa hai người đã trở thành vực thẳm rộng mênh mông, Sieg tiết lộ hết mọi chuyện cho Anya, trong lòng cậu đã chuẩn bị chấm dứt mối quan hệ cạnh tranh hồn nhiên này để đẩy Anya về với tương lai xán lạn phù hợp với thiên tài như cô.

Một câu chuyện rất nhẹ nhàng và đơn giản, nhưng nó đã cứu rỗi tôi. Thời điểm tôi đọc bộ truyện này là vào 6 năm trước, khi bên Nhật chỉ mới xuất bản tập đầu tiên ở cuối năm 2017, gần như đúng giai đoạn tôi phải lựa chọn tương lai sẽ sống như thế nào. Nếu miêu tả bản thân là thiên tài thì lại cường điệu quá, nhưng tôi là đứa luôn đứng đầu trường lớp như Anya. Không phải cái gì cũng thành thạo như một thiên tài thật sự, nhưng nếu chịu khó bỏ thời gian ra luyện tập thứ tôi thích thì sẽ tiếp thu và làm tốt hơn những bạn đồng trang lứa. Cũng vì vậy mà mọi thứ trở nên nhàm chán, tương lai có quá nhiều lựa chọn nhưng lại chẳng có hứng thú với gì trên đời, tất cả đều do từ đầu tôi đã nhận ra cái tài năng của mình luôn đi kèm với giới hạn. Ừ thì có thể đạt giải văn chương, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là viết theo thứ giám khảo muốn đọc, ừ thì có thể đạt giải lắp ráp, nhưng rốt cuộc không có chút sáng tạo mà chỉ đi theo lối an toàn nhất, và ừ thì nếu muốn cày hạng chơi game cùng bạn bè lên Thách Đấu thì cũng chẳng có gì là khó, nhưng suy cho cùng tôi chưa bao giờ duy trì thứ hạng đầu bởi vì không có động lực quan tâm. Có thể thời điểm ấy tôi mắc phải hội chứng kẻ mạo danh, hoặc có thể do từ nhỏ đã tọc mạch cố tiếp xúc với đủ thể loại người nên biết từ sớm là có nhiều người thành công hơn tôi nhiều. Cuối cùng nhìn đâu cũng chỉ thấy bế tắc, tôi mắc kẹt trong cảm giác như không thể hòa hợp với người thường vì cảm thấy mình phải nói dối để hòa đồng, nhưng cũng không thể ưỡn ngực cho rằng mình tài giỏi mà, cứ chọn đại lối đi nào cũng được, mọi thứ sẽ ổn thôi.

Vì vậy, cái đáp án Anya đưa cho Sieg đã giúp tôi nhận ra một sự thật rất là cơ bản. Vào giây phút Sieg kể hết tâm tình cho Anya nghe, cô gái thiên tài đã thừa nhận rằng cô không thể nào hiểu được cái bình thường cậu nhắc đến. Một thiên tài sẽ không thể nào được người bình thường, đó là lẽ hiển nhiên. Nhưng người thường cũng đâu thể nào hiểu được thiên tài, như Sieg không thể hiểu cậu quan trọng đến nhường nào trong mắt của Anya. Cô bắt đầu cầu xin cậu đừng bỏ rơi cô, cô không quan tâm đến những chuyện như thiên tài và thi đua gì cả, cô chỉ muốn được ở bên người bạn thuở nhỏ đã đồng hành cùng cô bấy lâu nay. Và khi Sieg chấp nhận lời tỏ tình của cô, cô đã tuyên bố với giọng điệu kiêu ngạo như mọi khi: “Nghề hợp với cậu là thầy giáo!” Cô đã chấp nhận cả mặt kém cõi của cậu, cả những lời nói dối kể từ khi còn nhỏ, và dõng dạc quyết định tương lai thay cho chính bản thân cậu vì trước giờ Sieg đã luôn dạy dỗ những điều hay, lẽ phải cho Anya. Một hành động thể hiện đúng bản chất thiên tài ương ngạch của cô, nhưng nó cũng đã cứu rỗi Sieg và tôi nữa. Anya sống với phương châm vô cùng đơn giản, trăn trở để làm gì khi có thể dành thời gian tận hưởng cuộc sống, thấy gì vui thì làm. Câu nói này đã giúp một đứa sáu năm trước lạc lối như tôi có động lực để thử sức với cái nghề nhà giáo, và cuối cùng xây dựng một con đường sự nghiệp đáng tự hào. Nếu không có nó thì có lẽ tôi đã lựa chọn một lối đi khác. Tôi chẳng biết lựa chọn khác là tốt hơn hay xấu hơn, nhưng chí ít tôi có thể khẳng định bây giờ mình đang hạnh phúc. Tôi đã thấy được bản thân mình qua Sieg lẫn Anya, qua những lúc Sieg cảm thấy như bản thân không thể lớn kịp cùng với các bạn bè xung quanh, và qua Anya khi cô chỉ muốn hạnh phúc cạnh tranh với bạn bè của mình. Cả khi Sieg lập một buổi học nhóm để giúp đỡ bạn bè, hay khi Anya tự trách móc bản thân vì không hiểu được suy nghĩ của kẻ thua cuộc. Tác giả Kohigashi Nora tái tạo từng cảm xúc chân thật đến nỗi lạ thường trong từng lời thoại của các nhân vật, sắp xếp diễn biến, miêu tả những thăng trầm của một đứa trẻ đang lớn, vẫn còn cố chống đối thế giới.

Tuy nhiên, câu chuyện vẫn chưa ngừng tại đó. Bản Web Novel chỉ kể đến khi Sieg và Anya đã lập gia đình, nhưng bản Light Novel còn cho thấy thêm góc nhìn từ một người xứng đáng được gọi là thiên tài. Ở những chương cuối, cô con gái Yuki của hai người đã tình cờ gặp được Rain, một cậu bé cũng được đầu thai như Sieg. Kiếp trước, Rain chính là người đã giúp xác định phương thức chữa trị cho căn bệnh nan y từng cướp đoạt mạng sống trước kia của Sieg. Nếu Sieg ước ao được trở thành thiên tài, thì Rain lại khát khao làm người bình thường. Theo Rain, “thiên tài” là từ miệt thị những kẻ lập dị. Thiên tài là những người rác rưởi, không thể đem lại hạnh phúc cho mọi người xung quanh bởi vì không hiểu được lối suy nghĩ khác thường của cậu. “Nói điều mọi người không hiểu thì khiến họ khó chịu, không nói gì thì cũng bị ghét.” Đó là cảm giác của cậu mỗi khi cậu mở miệng, và cậu cứ thế im lặng tiếp tục làm chuyện mình muốn, bắt đầu sử dụng tài năng của minh để nghiên cứu nhằm tạo ra thành quả, viết luận văn, rồi lại quay về nghiên cứu. Rain lặp đi lặp lại lối sống chán chường, không được ai hiểu và cũng không hiểu nổi ai, ngay cả khi đã sáng chế ra phương thức chữa trị độc quyền thì chỉ khiến kỳ vọng của những người khác tăng lên, đòi hỏi cậu phải tiếp tục nhắm đến mục tiêu mới để giúp ích cho cái xã hội đã quay lưng lại với cậu.

Câu chuyện của Chàng trai chuyển kiếp và Cô gái thiên tài còn được mở rộng hơn rất nhiều so với bản Web Novel trước đây

Có thể nói Rain chính là hình ảnh phản chiếu của Anya lúc nhỏ, chỉ là Anya đã may mắn kiếm được một người để cạnh tranh và luôn đồng hành bên mình, nhưng Rain chẳng có ai khác như thế cả, và động lực sống của cậu dần cạn kiệt, đến nỗi mất đi bản năng sinh tồn khi đâm đầu vào tai nạn. Cậu chấp nhận kết thúc cuộc sống của một thiên tài, và khi nhận ra đã đầu thai thì lại nguyền rủa số phận của chính mình. Ngay từ đầu, cái lối suy nghĩ của Rain khác xa hẳn hai nhân vật chính Anya và Sieg, nhưng rốt cuộc nó cũng xuất phát từ mong muốn được ai đó thấu hiểu chính mình, được cho thấy rằng cuộc sống của mình có giá trị. Cậu phân vân không biết phải làm người như thế nào, vì “cả đặc biệt lẫn bình thường đều mang lại nỗi đau” như nhau. Cậu có thể giả vờ bình thường, nhưng thế thì lại phải nói dối, hoặc cậu có thể tiếp tục sống như một kẻ lập dị và lặp sai lầm năm xưa. Nhưng vốn dĩ lối suy nghĩ của Rain đã sai ngay từ đầu, bởi vì thành tựu của cậu đã giúp cứu sống Yuki. Cô bé ấy cũng đã mắc căn bệnh nan y như người cha Sieg, và nhờ có kết quả nghiên cứu của Rain mà Yuki mới có thể sống sót tới trò chuyện, thi đua với cậu ở kiếp mới. Yuki là minh chứng cho thấy cuộc sống của cậu có ý nghĩa, ảnh hưởng cậu để lại trên đời vẫn còn tồn tại mãi đến sau này.

“Thông minh cũng tốt, kém cỏi cũng được. Chẳng sao cả. Khỏe mạnh là quan trọng nhất!” Câu chuyện đã chốt lại với lối suy nghĩ ngây thơ nhưng khó chối cãi của Anya. Nó khẳng định tầm quan trọng của người bình thường lẫn ý nghĩa của những con người tài năng. Nếu có thể kiên trì tận hưởng cuộc sống thì sớm muộn cũng tìm được câu trả lời về giá trị của bản thân mình, thế giới cay đắng cũng buộc phải thay đổi theo ý mình. Hóng tập 2 để xem cụ thiên tài 39 tuổi cố gắng sống hòa đồng với mấy bé nữ sinh.

Gần bốn năm rồi, còn phải chờ thêm bao lâu nữa mới kiếm được một người khác như Sieg để so tài đây.

Review viết bởi fanpage Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam